HƯƠNG VỊ QUÊ HƯƠNG

Lượt xem:


HƯƠNG VỊ QUÊ HƯƠNG

Nhớ hồi còn nhỏ, cứ mỗi độ giêng hai, lúc ấy trời vẫn còn xun xoăn lạnh, là lại được ăn nhót khi mẹ về chợ.
Trái nhót hồng hồng, trong trong, to hơn đốt ngón tay cái, vẫn còn bám vẩy phấn trắng. Mẹ chia cho anh em mỗi đứa dăm ba quả. Khi nào mẹ cũng dặn kĩ: phải chà chà vào tay áo cho sạch phấn rồi hãy ăn, ăn cả phấn thì sẽ bị ho.

Nói rồi, mẹ cầm một trái chà chà vào tay áo bên trái. Những vẩy nhót bám vào tay áo nâu của mẹ trông cứ như vẩy gàu trên mái tóc mẹ vương xuống. Mẹ đưa trái nhót đã sạch phấn cho thằng út rồi phủi sạch áo. Mấy anh em bắt chước mẹ háo hức làm theo.

Trái nhót đã chà sạch phấn trông càng hồng hơn, trong hơn. Miệng đứa nào cũng ứa đầy nước miếng.
Đưa trái nhót đã chà sạch phấn vào miệng. Nún nhẹ một miếng. Vị nhót chua chua dôn dốt thấm qua đầu lưỡi, tràn tới tận kẽ răng. Tới miếng thứ hai, thứ ba thì bỏ phần còn lại và cả hột vào miệng, đưa lưỡi đảo qua đảo lại nún hết phần thịt rồi mới nhả hột ra lòng bàn tay.

Hột nhót có từng khía múi, hơi giống hột trái xoan nhưng dài hơn. Đứa thì bỏ hạt nhót vào túi để chơi. Có đứa thì ăn phần nhân bên trong. Lấy răng cắn lấy núm đầu hạt, dứt nhẹ tay một cái, vỏ hạt nhót xơ ra như sợi tổ kén, lột lớp vỏ ra là lấy được phần nhân. Nhân hạt nhót ăn thơm thơm, bùi bùi.

Những trái nhót xanh không được đẹp, mẹ thường chọn để nấu canh riêu cá. Ăn canh riêu cá nấu với nhót cũng rất ngon.

Đã xa quê lâu rồi và cũng lâu lắm rồi không được ăn nhót. Hôm nay nhìn những trái nhót trên faceboo lòng mình thấy nhớ mẹ và nhớ về hương vị quê hương.

Đăng An
21 Tháng 3 2014 lúc 22:30 ·
ảnh sưu tầm trên internet