CÔ MÁI CHỌI

Lượt xem:


CÔ MÁI CHỌI
Trong bầy gà ở vườn nhà bé Bi, cô ấy thuộc giống gà chọi nên mọi người gọi cô ta là Mái Chọi.

Là gà mái nhưng Mái Chọi không giống như những cô mái khác. Cặp giò của cô ta cao lêu nghêu như chân sếu nhưng cứng cáp và chắc nịch. Cái mình thẳng đuồn đuột chứ không bầu bĩnh, mỡ màng như Mái Ri hay Mái Đông Cảo. Cái cổ thì dài ngoẵng, rụng sạch lông trơ trụi để phơi ra lớp da đỏ tía. Chả trách người ta hay ví: “da đỏ như da gà chọi” để chỉ những ai ngổ ngáo hay gây gổ. Mái chọi khoác trên mình bộ quần áo màu đen trùi trũi như quạ nên cô ta còn có biệt danh là“gà quạ”. Biệt danh “Quạ” là do mấy người hàng xóm sang chơi đặt cho. Bởi vì: ngoài bộ lông đen như than, Mái Chọi còn có cặp chân màu chì với các móng khỏe và sắc, cặp cựa dài và cứng như đinh, mỗi khi bới đất tìm mồi thì đất cát lại vung lên tung tóe; hai con mắt chỉ bằng hai hạt đậu đen nhưng rất nhanh nhẹn và linh hoạt như mắt diều hâu; cặp mỏ dày, cứng và đen như sừng trâu; mái Chọi mà có mổ một nhát thì đến vỏ cây lấy gỗ cũng phải lủng.

Là giống gà chọi, vốn là dòng dõi của dòng tộc suốt đời theo nghiệp võ nên Mái Chọi rất siêng năng khổ luyện môn võ “kê quyền” gia truyền của mình. Sáng sáng cô dậy rất sớm chạy quanh vườn vài vòng. Vừa chạy vừa vỗ cánh phành phạch, ngực ưỡn về phía trước, cặp mỏ hé to ra để hít thở. Chạy chán, Mái Chọi ra giữa vườn nhún nhảy, mắt đảo liến thoắng bay người lên, dùng mỏ chộp rất nhanh và chính xác những con ruồi, con nhặng xanh nào dám khinh thường cả gan mà bay thấp đúng tầm ngắm của Chọi. Thỉnh thoảng Chọi ta lại bật người tung lên rất cao, vung chân biểu diễn miếng song phi con nhà nghề làm cả họ nhà gà đều phải gật đầu khâm phục.
Mặc dù tính tình rất xông xáo và xốc vác nhưng Mái Chọi là gà mái nên cũng phải giữ thiên chức của một gà mẹ trong tương lai. Bởi thế, Mái chọi cũng đẻ trứng và đẻ rất đều, mỗi ngày một quả. Chỉ trong thời gian ngắn, ổ trứng của cô ta đã đầy chật ních. Mẹ bé Bi phải mấy lần lấy vợi trứng ra, bỏ vào cái giỏ cất giữ trong nhà bếp. Hơn một tháng sau, rổ trứng của cô ấy đã đầy. Một buổi sáng, không thấy Mái Chọi dậy tập thể dục và luyện võ như mọi khi. Mọi người lo lắng ra xem thì thấy Mái Chọi cứ nằm lì trong ổ. Bé Bi bế Mái Chọi thả ra ngoài thì cô ta lại vội vàng chạy vào và luôn mồm kêu: Cục! Cục! Mẹ bé Bi bảo: Mái Chọi đòi ấp rồi! Cả Mái Ri cũng ấp. Bi cùng mẹ lấy trứng đặt cho Mái Chọi và Mái Ri ấp cùng một ngày. Mỗi cô ấp một ổ.
Vốn xuất thân từ dòng dõi theo nghiệp võ nên mặc dù Mái Chọi rất chăm chỉ ấp nhưng ấp trứng rất vụng. Cặp giò cứng cáp chỉ giỏi đi quyền cứ hay lỡ chân giẫm đạp lên trứng. Chỉ vài ba ngày sau, ổ trứng của Mái Chọi đã bị vỡ mấy quả. Mẹ và bé Bi phải chuyển trứng của Mái Chọi lên cho Mái Ri ấp giúp. Ổ không còn trứng nhưng Mái Chọi vẫn cứ cần cù chịu khó ấp không, hay còn gọi là ấp bóng. Ấp hơn hai chục ngày sau, ở ổ Mái Ri có những tiếng kêu chiếp chiếp và mỗi lúc càng rộn rã thêm. Mẹ và bé Bi ra xem thấy nở tất cả được mười lăm con. Mái Ri luôn mồm gọi con: Cục! Cục! Ở chuồng dưới Mái Chọi cũng không ngớt lời gọi theo. Mẹ bưng ổ Mái Ri xuống, bóc mỏ, rồi nhốt vào trong lồng cho ăn uống đầy đủ và để Mái Ri ủ ấm. Không được ủ ấm cho con nhưng Mái Chọi suốt ngày quanh quẩn ở quanh lồng. Hết luôn mồn gọi con lại mổ mớn gạo tấm cho con. Khi gà con khá cứng cáp Mái Ri được thả ra khỏi lồng cho đi chăn con. Mái Chọi cũng đi theo để tãi bới tìm thức ăn mớm cho con. Thỉnh thoảng Mái Chọi và Mái Ri lại xảy ra xô xát. Mái Ri biết lượng sức mình nên thường lảng tránh đi. Người ta bảo: “tránh voi chẳng xấu mặt nào” mà. Và rồi, đàn gà con vẫn cứ quấn quýt với cả hai gà mẹ.
Một hôm, hai gà mẹ đưa đàn con đi ăn ở góc cuối vườn. Một gã chó vện xồm từ vườn nhà bên nhảy vượt qua hàng rào sang, định bắt nạt mẹ con nhà gà. Gã ta xù lông, nhe răng trắng nhởn, gầm gừ, chạy lao thẳng tới mẹ con nhà gà. Mái Chọi đứng lặng im, vươn cổ về phía trước, lông gáy dựng ngược, dùn gối, mắt nhìn thẳng vào gã vện xồm. Gã vện ta thấy thế chắc cũng chột dạ nên khựng lại, hai chân cào cào đất, miệng gầm gừ làm nước rãi chảy nhỏ cả xuống đất. Mái Chọi vẫn lặng im thủ thế, mắt chằm chằm nhìn địch thủ. Lừa lúc vện xồm liếc mắt về phía Mái Ri. Nhanh như chớp, Mái Chọi nhún bật bay lên cao, tung cú đá song phi gia truyền cắm cựa trúng ngay mũi gã vện xồm. Bị trúng đòn hiểm chắc là đau lắm, gã ta ăng ẳng kêu rồi nhảy vuột qua hàng rào chuồn thẳng. Mái Ri và đàn gà con phải một phen khiếp vía nhưng cũng bình tĩnh trở lại chạy về phía Mái Chọi.

Từ hôm đó Mái Chọi và Mái Ri lại tiếp tục chăm sóc và bảo vệ đàn con. Đàn gà con mỗi ngày một khôn lớn.

Đăng An